Đây là câu chuyện khởi nghiệp của em ròng rã suốt hơn năm trời. Còn các anh/chị thì sao ?
Ai trong số bàn bè của tôi trên facebook muốn làm ông chủ ? Ai trong số các bạn muốn có một công ty ? Ai muốn khởi nghiệp ?
Nếu như bạn nghĩ làm ông chủ là sẽ có nhiều tiền, sẽ nhàn vì dùng tiền để kinh doanh, tiền đẻ ra tiền, sẽ “rất là oai vì làm sếp kẻ khác”, .v.v. thì tôi đảm bảo bạn sẽ phải “giật mình và suy nghĩ lại” sau khi đọc lại những dòng chia sẻ chân thành này.
Ngày xửa ngày xưa, Sau tết năm 2018, tôi xin nghỉ việc ở công ty để ra làm việc tự do. Trong khi đó gia đình vẫn nghĩ tôi đang tiếp tục làm yên ổn ở một tập đoàn đầy cơ hội. Lần đấy bố đe dọa, “lần này mày mà nhảy việc nữa thì chết với tao” nên tôi phải nói dối hết lần này tới lần khác.
Đến tháng 4/2018 bắt đầu với một văn phòng nhỏ trên tầng 3 của nhà thằng bạn - thằng Anh A3. :))) Rồi lúc mới bắt đầu, ai đó cũng có phần mơ mộng về một văn phòng đẹp, một không gian thư thái. Với cái suy nghĩ đó, tôi và em gái Mai Dược bắt đầu chở nhau xuống chợ cây Vạn Phúc, mua về một đống cả cây và hoa trong đêm tối mù mịt, mệt nhưng vui vch. Nhưng rồi một tuần, hai tuần sau hoa với cây chết cmn luôn, đâu lại vào đấy vì méo ai chăm sóc :))). Hôm sau, tôi với em gái lại chở nhau đi mua bàn ghế làm việc. Cũng chính nó là yếu tố mang lại sự may mắn cho tôi lần này - có thể nói là một yếu tố dẫn đến sự phát triển các mối quan hệ tốt đẹp sau này. Nếu như nó không đi cùng tôi thì câu chuyện khởi nghiệp của tôi giờ đây sẽ rẽ sang một hướng khác.
=> Mất một tháng trời, văn phòng mở ra chẳng làm cái mịa gì cả. Coi như mất nguyên 1 tháng tiền phòng và điện + trang trí. Nhưng nếu không có sự mạnh dạn đó thì không có thằng Thông của ngày hôm nay. Và tôi cũng tin dần vào yếu tố may mắn, khi em gái và vk tôi chính là khởi nguồn cho sự phát triển công việc.
Câu chuyện tuyển dụng: Nói ra mà buồn, đứa nào đến phỏng vấn mà chúng nó cũng sợ vcđ. Tầng 1 thì tối om, lúc nào cũng đóng cửa. Chẳng khác méo gì một nơi buôn người, làm ăn phi pháp. :))) Thế là nửa tháng đầu tôi phải làm một mình vì méo tuyển được ai. Còn bọn CTV thỉnh thoảng chúng nó đến trao đổi công việc, cũng chẳng làm không khí bớt buồn.
Đến giữa tháng, tôi rủ được một bà chị đến làm cùng và hứa là sẽ dạy marketing online. Haha. Cũng may tìm được con săn sắt. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, gần cuối tháng một chú cũng cắn câu. Phỏng vấn xong xuôi, đầu tháng 5 bắt đầu công việc.
Tiếp nữa tôi lôi kéo được một đứa đang làm CTV. Hắn đang thực tập tại một công ty luật, lương tháng 2 triệu, suốt ngày chạy nhông nhông ngoài đường giao hồ sơ và kêu khổ. Cuối tháng tính ra lỗ vốn vì bù xăng, vé gửi xe. Biết hắn nản nên tôi buông lời dụ dỗ “Nếu ngoài kia có khó khăn quá thì quay về với anh”. Không ngờ hắn về thật.
Nghĩ đi nghĩ lại, nếu tiếp tục ở vp đó thì không ổn chút nào. Làm được một thời gian, chúng nó cũng bỏ đi vì bất tiện. Thế là đầu tháng 5 tôi đánh liều một phen, chuyển văn phòng lên tầng 2, 187 Nguyễn Trãi. Ngay mặt đường, phía dưới là điểm xe bus luôn. Vlz 4 triệu/tháng chưa tính điện nước. Quả này chất chơi người dơi. Nhưng trong lòng vẫn lo nươm nướp.
Trong những tháng đầu, thu nhập vẫn rất tốt với công việc chính là bán đồ du lịch và tiếp nhận các dự án marketing. Tiền lời tôi lại tiếp tục tái đầu tư mở rộng. Và lấn sang cả mảng nội thất văn phòng nữa. Sau 4 tháng, số lượng người tăng đáng kể lên tới chục người bao gồm cả thực tập sinh.
Đến đây chắc mọi người nghĩ tôi sướng lắm, khi mà có một công việc tự do, có một văn phòng đông đủ. Nhưng các bạn d’ biết được ngày đ’ nào cũng phải thức đêm tới 2h mới ngủ, sáng thì dậy rõ sớm. Chủ nhật vẫn hùng hục làm. Rồi làm đủ thứ việc từ đi lấy hàng, nhập hàng, làm marketing online, nghe điện thoại khách, hướng dẫn mọi người làm việc, .v.v. Các bạn phải tưởng tượng cái cảnh, cái phòng vệ sinh thường xuyên tắc mà chẳng thằng d’ nào vào xử lý. Thế là cứ mỗi lần vậy, tôi lại phải vào hì hục thông cho *** nó trôi đi.
Ban ngày thì gọi shipper được, nhưng khổ nỗi cái món đồ du lịch này khách lại thường đặt gấp nên thường xuyên tôi phải hùng hục đi ship tối. Và mỗi lần như vậy lại mang người yêu đi cùng (giờ cô ấy đã trở thành vk tôi, chứ k phải ny cũ nhá). Lúc mệt lại được câu an ủi “cố lên anh”, sinh lực lại tràn cm nó đầy.
Phải nói là không có việc d’ gì là tôi chưa làm qua cả !!!
Vẫn chưa hết, khó khăn triền miên, liên tục ập đến.
Thứ nhất là nhân sự, do còn thiếu quá nhiều kinh nghiệm nên tôi đã gặp một số vấn đề. Lần đầu tiên tôi phải buộc một người phải nghỉ việc. Buồn mất mấy ngày liền, cảm giác như mất đi một người thân vậy. Đó cũng là lúc tôi nhận ra, cái nghề này thật “cô độc”. Khi mà cứ người này đi, người kia lại vào. Người thì bị nghỉ vì không làm được việc, buộc phải nghỉ vì tinh thần tiêu cực ảnh hưởng tới team. Bạn cứ để ý xem, khi một người không biết gì thì họ sẽ lắng nghe học hỏi, khi biết được một tí rồi họ lại bắt đầu phán xét - hzza đó là bản năng, ai cũng thế thôi, nên không trách được. Nhưng cũng vì mình không thể giữ chân được con cá mập, bởi cái ao của mình quá bé, nó lớn rồi nó phải bơi ra biển. Lúc đó chỉ còn cách chúc hắn thành công.
Tiếp theo là khó khăn với đối tác, khách hàng. Mình lại trở thành anh “Thơ Nụ”. Có những lần công ty họ nợ gần 3 chục triệu mà chưa đòi được, họ trả chậm chứ không phải cố tình không trả, nhưng mà nghĩ mà bực mình. Đến ngày trả lương mọi người, trong túi chẳng đủ. Thế là phải mang con Xe máy ra F88 cắm.
Rồi lúc thiếu người, mình lại là người ôm hết mọi việc. Vất vả thâu đêm.
Vân vân và mây mây ……………….
👉 Nhưng xen kẽ đó tôi nhận được rất nhiều điều ý nghĩa đối với cuộc đời.
Có một điều mà tôi cảm thấy mình thực sự may mắn, trong từng giai đoạn công việc tôi đều gặp được những người thầy thực sự tốt, tận tình chỉ dạy nhiều điều.
Ngoài ra còn có những người bạn, những người gắn bó với mình trong suốt chặn đường dài. Phải cảm ơn chị Ngoan Ngo đã tận tình giúp đỡ, thấy mình khó khăn trả lương không thèm lấy luôn. Gã mãi d' lấy. Voãi chưởng. Nhưng tự hứa trong lòng sau này sẽ trả gấp bội. Và cả thằng Hoàng Đức nữa.
Đến tháng 10/2018, gia đình giục cưới vợ vì cũng qua lại nhiều rồi. Mình cũng rất ngại khi sự nghiệp còn bấp bênh. “Anh chẳng có tiền thì cưới cái gì”. Vk mình bảo “a cứ làm, trích ra đưa về 5 triệu là được, còn lại để em lo”. Đến giờ hắn vẫn luôn là hậu phương vững chắc sau mình.
Còn nhiều quá, mình không kể hết được, có lẽ để đợt sau, xin phép tóm gọn lại vài ý chính về cái được, cái mất trong quá trình khởi nghiệp:
1. Mình sẽ nói về chuyện mất mát trước nhé
- Đợt đi làm thuê, mỗi tối hay cuối tuần tôi hay tụ tập chơi game, ăn uống với lũ bạn. Nhưng từ ngày ra làm riêng, tôi không còn thời gian nữa. Chúng nó gọi nhiều d’ đi chúng nó cũng chán.
- Không được ngủ nướng như mọi người, thức tới 2h đêm khổ lắm chứ các bạn.
- Túi luôn trống rỗng, chi tiêu hạn hẹp. Cái d’ gì cũng phải tính toán từng đồng. Bạn bè nó dư tiền mua iphone này nọ, mình dùng mãi Con xiaomi 1tr4 đến lúc hỏng màn hình. Rồi mua điện thoại cũng phải tính toán, mua để quay video, làm việc, bề ngoài xấu như chó cũng được … chứ méo được mua để chơi, để oay như thời trước.
- Bạn bè ít dần, nhân viên thì cứ làm quen được vài tháng chúng nó lại đi. Phải nói là cô độc vlz.
Phải làm tất cả những việc từ việc nhỏ nhất, từ quét dọn, thông cống, đi ship hàng, .v.v.
- Bạn sẽ cảm thấy đau khổ khi những người xung quanh chỉ trích mình, mà vì công việc bạn vẫn phải nhịn, nhún nhường.
Rồi có những lúc tuyệt vọng, chán nản khi gặp khó khăn thất bại, …
Còn nhiều lắm, hãy cứ thử rồi bạn sẽ biết.
2. Giờ thì bạn sẽ được những gì ?
- Từ khi ra lập nghiệp, tôi phát hiện ra một điều cực kỳ tâm đắc. Đó là cuộc sống luôn công bằng, bạn mất cái này thì sẽ được cái kia, thậm chí còn được nhiều hơn là mất (dưới góc nhìn cá nhân của mình).
- Mình thấu hiểu, cảm thông được nỗi khổ của ông chủ ngoài kia. Nên dù khởi nghiệp có thất bại, mình sẽ tiếp tục đi làm thuê với một tinh thần hoàn toàn khác, cống hiến nhiều hơn, cho đi nhiều hơn, …
- Bớt đi tính kiêu căng, loại bỏ đi dần cái tôi của bản thân mình. D.m, nói thật với các bạn, càng làm mình càng nhận ra mình chẳng là cái lz gì trong xã hội này cả.
- Trở lên lạc quan hơn, biết cách vượt qua khó khăn, đứng dậy sau vấp ngã.
- Sẽ dần dần vượt qua chính mình, trở lên tốt đẹp hơn. Vượt qua chính mình ở đây là học cách bỏ đi cái phần bản năng kiêu ngạo, cái tôi cá nhân, cái tính cách phải nói là khắm d’ chịu được ví dụ như khó tính, ẩu đoảng, hay phán xét, cằn nhằn, nói xấu, đổ lỗi .v.v. - Phải nói thẳng mẹ luôn là dần dần phát hiện ra mình có nhiều tính xấu xa vlz mà trước giờ cứ nghĩ mình là người tốt.
- Quan trọng nhất là mình cảm thấy một năm trôi qua cực kỳ dài, sẽ có rất nhiều kỷ niệm để nhớ. Và mình học được rất nhiều, kiến thức nhận được phải bằng 4,5 năm trước cộng lại.
- Gặp gỡ nhiều người giỏi hơn mình, được nó chửi, nó chỉ ra cái ngu si mà mình mãi không thể nhận ra được
- Rồi phát hiện ra tại sao kh nó lại chỉ ký hợp đồng với thằng đi ô tô còn thằng đi xe máy thì không … Tại sao mình làm được mà k bằng thằng nói được nhưng méo làm được ...
Và còn nhiều thứ dị thường mà chỉ có trả giá mới có được.
…..
👉 Đến đây, phải kể lại giai đoạn trước, tôi là một con người sống khép kín, ít chia sẻ lên mạng xã hội facebook, zalo … Về quê ai hỏi tôi đều nói cháu làm việc tự do, kiếm được nhiều hơn thì bảo cũng đủ sống, thích đi uống trà đá hơn cafe, .v.v. Bởi nếu như một ngày nào đó tôi thất bại thảm hại, thì cuộc sống tôi vẫn bình thường, chẳng ai chỉ trích, sẽ không bị sốc khi lên voi xuống chó (bởi trc giờ vẫn sống ở mức chó rồi), … Rồi sẽ lại đi làm thuê lặng lẽ khởi nghiệp một lần nữa. Và đương nhiên trong đám bạn bè tôi trên facebook, chắc chẳng ai biết tôi làm gì, là ai ???
Nhưng đến thời điểm này tôi thực sự nhận ra mạng xã hội là công cụ hữu hiệu để công việc của tôi trở lên tốt hơn, dễ dàng kết nối những khách hàng, mối quan hệ làm ăn. Vì thế từ nay cũng phải biết chăm chút thương hiệu cá nhân một chút. Chia sẻ nhiều hơn, để mọi người biết mình có thể giúp gì cho họ, họ mang tiền đến cho mình .v.v.
💰 QC: Tớ đang làm về mảng đồ du lịch, phân phối nội thất văn phòng, nhập khẩu mọi thứ từ Trung Quốc. Ai có mối làm ăn thì liên hệ tớ nhé ! Ahihi
Đó chính là lý do một bài viết dài gần 2000 từ này xuất hiện trên mxh. Đồng thời cũng mong rằng những kinh nghiệm mà mình chia sẻ có thể giúp ích được ai đó đang chán đi làm thuê và muốn ra khởi nghiệp giống mình. Ah muốn khổ giống mình :p
Chưa bao giờ hối hận khi ra ngoài khởi nghiệp !
Thân !
Đức Thông - Thành viên cộng đồng KNVN
Post a Comment